Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

Cơn mưa ngang qua - phần 6

Xin em đừng là cơn mưa ngang qua…
“Vậy là đã 4 hôm không ngủ rồi sao? Mắt lồi ra, có quầng rồi kìa…
Ha Ha! Thằng này lại mọc râu ria rồi kìa…lần thứ 2 tao được thấy rồi đấy mày ạ!
Mày vẫn thế, ********* biết tự lo cho mình
…”
Tiếng thằng bạn văng vẳng khi thấy tôi có vẻ mệt mỏi…
Vẫn như ngày đầu, cảm giác hãi ngủ, hãi bị giật mình giữa đêm…mỗi lần như vậy lại là một lần tôi đau đơn đến tột cùng…dường như mỗi khi nằm xuống, nhắm mắt, đi vào giấc ngủ lại là 1 lần tôi thấy em và cũng là 1 lần khi tỉnh giấc tôi biết mình đã mất em…
- Trong những giấc mơ, tôi còn nhớ mình vẫn mặc bộ quần áo đó, đôi giày đó, cặp kính đó và em cũng vậy, vẫn bộ áo dài đỏ, em như 1 thiên thần…em khẽ nhìn tôi, mỉm cười rồi biến mất. Tôi giật mình tỉnh giấc…khó thở, tim đập mạnh, nước mắt ào ra, tôi ngồi khóc như 1 thằng trẻ con…
- Trong những giấc mơ, tôi còn nhớ mình vẫn ngồi cạnh em, nói chuyện cùng em trong tiền sảnh khách sạn, vẫn ng đàn ông nước ngoài đó, tôi vẫn khâm phục và rất ngạc nhiên về cái tài nói tiếng anh của em. Thoắt cái, em biến mất… Tôi giật mình tỉnh giấc…khó thở, tim đập mạnh, nước mắt ào ra, tôi ngồi khóc như 1 thằng trẻ con…
- Trong những giấc mơ, tôi còn nhớ mình vẫn gặp lại em ở chính cái quán ăn đó, vẫn bà bán hàng đó, vẫn 2 bát bún ốc…thoáng qua như 1 cơn gió, em mỉm cười nhẹ nhàng rồi biết mất. Tôi giật mình tỉnh giấc…khó thở, tim đập mạnh, nước mắt ào ra, tôi ngồi khóc như 1 thằng trẻ con…
- Trong những giấc mơ, tôi còn nhớ mình vẫn hôn lên chán em, em vẫn nhắm mắt, môi khẽ cười…khi tôi nhìn sang bên kia đường trong chốc lát tôi nhìn xuống…em đã biết mất.Tôi giật mình tỉnh giấc…khó thở, tim đập mạnh, nước mắt ào ra, tôi ngồi khóc như 1 thằng trẻ con…
- Trong những giấc mơ, tôi còn nhớ mình vẫn cõng em qua những con phố đông người qua lại, còn em, vẫn nhún nhảy trên lưng tôi như 1 đứa trẻ, còn nữa chứ, em đã rất tự hào vì được ng yêu cõng trên phố đông. Vẫn vậy, em vẫn đột nhiên biến đi mất. Tôi giật mình tỉnh giấc…khó thở, tim đập mạnh, nước mắt ào ra, tôi ngồi khóc như 1 thằng trẻ con…
- Trong những giấc mơ, tôi vẫn… và em cũng vẫn…rồi đột nhiên biến mất. Tôi giật mình tỉnh giấc…khó thở, tim đập mạnh, nước mắt ào ra, tôi ngồi khóc như 1 thằng trẻ con…
Từ khi em ra đi đến nay, tôi chưa từng đọc lại lá thư cuối cùng của em, nói thực là tôi đã cố giấu nó đi, tôi đã kẹp nó vào 1 quyển sách mà tôi rất quý và cất thật sâu vào ngăn tủ…
Nhưng…
Hôm nay, tôi đã mang ra…vì từ khi đăng bài lên VOZ đã có rất nhiều bạn bè quan tâm, hỏi thăm, an ủi và họ muốn xem lại lá thư cuối của Yến trước khi Yến đi mất…
Vâng, hôm nay tôi đã lấy nó ra…
và…
Tay run run cầm lá thư, vẫn cảm giác sợ hãi, hoảng hốt…
Nước mắt lại tuôn trào…tôi lại ngồi khóc như 1 thằng trẻ con…
Thầm nghĩ…
Phải chăng, ở nơi phương xa, em cũng đang rất đau khổ?
Yến à! Em hãy làm ơn trả lời anh…làm ơn gọi điện cho anh…làm ơn…
Anh không quan tâm em bị bệnh gì cả, anh cũng không quan tâm định kiến xã hội hay những lời đồn thổi của những kẻ không có não!
Chỉ cần chúng ta có thể bên nhau, dù là 1 ngày thôi cũng được, anh muốn em được hạnh phúc…
Anh không muốn em giống cơn mưa mùa hạ kia…đến nhanh, rồi đi cũng nhanh!
Giờ anh ghét mưa lắm…anh nói thật đấy!
Yến! Nếu có 1 kì tích nào đó khiến em đọc được những dòng này…anh hi vọng em sẽ cho anh 1 cơ hội nữa để anh có thể được chăm sóc em, làm em được hạnh phúc – người con gái của anh!
P/S: Thời gian qua, anh vẫn chờ một số lạ gọi đến cho anh và … đầu đây bên kia là 1 giọng nói quen thuộc của một người con gái anh yêu nhất! …
(Viết và viết…ngày hôm nay chỉ biết viết rồi hi vọng…)

Cơn mưa ngang qua - phần 6 Rating: 4.5 Diposkan Oleh: Unknown