Nhưng không kịp nữa rồi. thanh sắt đập xuống người Quân làm anh ngã quỵ xuống. Lâm thấy thế vội ra lệnh cho hai tên vễ sĩ phá vòng vây cứu Quân ra.. một lát sau, cả bọn nằm la liệt dưới đất. đúng là vệ sĩ chuyên nghiệp có khác. Tên cầm đầu thấy vậy vội vàng bỏ đi
Lâm chạy lại, đỡ anh ta dậy:
- nè, có sao không đấy
- tôi… không … sao…o – Quân thì thào. Khoảng cách giữa 2 người giờ thật gần.. Nhận ra sự bất bình thường đó, cô gái đỏ mặt quay đi
- nè, anh chưa bao giờ nhìn thấy người đẹp như tôi hả? – cô nói lớn giấu đi sự bối rối
Quân cũng chẳng vừa, đau nhưng vẫn cố chém gió:
- đẹp thì thấy nhiều rồi… nhưng vừa đẹp vừa ác như cô mới thấy lần đầu ak…
- anh dám… – Lâm thụi vào người Quân làm cô đau điếng…
Hai tên vệ sĩ của cô dọn dẹp xong xuôi,chạy lại phía cô
- Chúng ta đi thôi…- cô trở lại trạng thái lạnh lùng
- Ơ .. thế còn tôi?
- Kệ anh… tôi đâu phải mẹ anh đâu mà lo cho anh… vô viện đi… tôi đi đây…
“ cOn gái gì mà… hotboy rạng ngời thế này mà không giúp”- Quân tặc lưỡi, vội lê bước về nhà. Vết thương không quá nặng nhưng làm anh hơi nhức, bước đi khó khăn hơn
- chào dì Ngân con mới về…- Quân hồ hởi, cố giấu đi vết thương
- ừ … rửa tay đi rồi ăn cơm con..
- Vâng
- Mai con đi học rồi hả?- dì Ngân hỏi Quân
- Dạ…
- Chuẩn bị gì chưa con?
- Có gì đâu mà chuẩn bị dì?
- Thằng nhóc thiệt…. lo mà học đi….
Đại tiểu thư và chàng trai lưu manh - chap 4