Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013

Đại tiểu thư và chàng trai lưu manh - chap 22

Nói là làm, Lâm leo tót lên giường. Mặc dù chiếc giường này không to, không nệm ấm chăn êm như cái của cô ở nhà nhưng sao cô thấy ấm áp lạ…còn có “mùi “ của Quân nữa
- Ê…. Cô ngủ rồi ak???
- Chưa! Anh cứ lảm nhảm dưới đó làm sao tôi ngủ….

Thực ra cả anh và cô đều không ngủ được. Cũng phải. Hai con người. Một nam một nữ. Ngủ chung phòng hỏi sao ngủ được??/
- Anh nợ nhiều tiền không??? – Lâm quan tâm
- Nhiều… bố mẹ tôi chết, công ty phá sản, nợ nần nên tôi trả nợ thay họ
- Vì vậy mà anh đi làm thêm
- Ukm…. Nói về tôi hoài vậy? Cô thì sao??
- Tôi…. Tôi… thì sao được cơ chứ… ak .. anh … anh nghĩ về tôi như thế nào??
- Cô ý hả? Bên ngoài thì tiểu thư hậu đậu nè, chảnh chọe kiêu căng nè , chọc người khác hoài nè… – mỗi câu Quân cố ý thêm chữ ‘nè’

Mặt Lâm xịu xuống, chừng hơi thất vọng
- Thế… thế còn bên trong???
- Bên trong ý hả???
- Sao…. Tốt bụng phải không?- Lâm hi vọng
- À không…. Bên trong cô thì…. Ukm…. Y chang bên ngoài….
- Hả…

Lâm phụng phịu thấy thương. Anh nghĩ về cô như vậy sao?…trong mắt anh cô xấu xa, khó thương vậy sao? Anh thực sự nghĩ cô là tiểu thư kiêu căng không coi ai ra gì ?? cô thất vọng – vì chính mình…. Lâm quay lưng lại….
Lát sau….
- Ê khỉ!!! Cô sao đấy?
Không có tiếng trả lời. Chắc cô ấy đã ngủ. Lúc ấy Quân mớidám thổ lộ lòng mình:
- Thực ra…. Đối với tôi… cô…. Cô rất đặc biệt…- Dẫ biết cô không nghe thấy tiếng mình nói nhưng Quân vẫn ấp úng – Và… và…. Có lẽ…. tôi.. tôi… thích cô rồi….
Lâm không nghe thấy gì nhưng trong giấc mơ, cô bất giác mỉm cười….
Sáng hôm sau….
- Á…. Á…. – cả anh và cô cùng hét lên…..
- Anh/ cô làm gì tôi thế….??? Buông ra..????

Thật nực cười hai ông bà này…. Tối ngủ mỗi người một nơi: người trên giường kẻ dưới đất…. thế mà sáng nay…. Zoom thử xem bà con….
Lâm đang ôm….ôm….. cái chân của Quân… Còn Quân cũng đang nắm chân Lâm làm của riêng….
Hazzz …. 2 ông bà này…. Thật…. thật…. hết cả cảm xúc…. Cả lãng mạn… ai đời…. ( đáng lẽ trong kịch bản của tác giả, 2 người này nằm ôm nhau lãng mạng lắm cơ… nhưng mà….vậy thì giống bao nhiêu câu truyện teen khác…nhàm quá…< tác giả thích chơi trội>)
- Buông cái tay thối của anh ra…!!! – giọng Lâm lên đến quãng 8 luôn
- Cô cũng buông ra…. Tưởng tôi thích vậy đấy….

- Này khỉ??? Rõ ràng tối hôm qua cô ngủ trên giường mà…. Sao sáng nay???
- Làm sao tôi biết chứ…?? – Lâm bóp đầu. Phóc. Hình như cô tìm ra nguyên nhân rồi…. tại cô có tính “ quậy phá “ trong giấc ngủ… nên chiếc giường của cô ở nhà rất to…. Có khi bằng cả gian phòng của anh chứ bé gì. Thế nên, khi nằm ngủ… theo thói quen + hoàn cảnh… cô bị té cũng là điều đương nhiên… nhưng…. Tại sao cô lại ôm chân anh… rõ ràng hôm qua hai người nằm cùng hướng cơ mà???? Lạ nhỉ…

Tiếng Quân át đi suy nghĩ của Lâm
- Sao?? Nghĩ ra chưa con khỉ??? Lỗi của ai??
Cô cười khì, gãi đầu. Còn sao đuọc nữa?? không biết giấu mặt đâu cho hết ê chề đây cơ chứ…. Ngại không bỏ đâu hết…
Trong lúc đó
“ phù… hên là cô ta nhận lỗi. Cứ lằng nhằng hồi nữa chắc rớt tim ra ngoài mất” – Quân thở phào đưa tay xoa ngực… anh cũng run không kém


Đại tiểu thư và chàng trai lưu manh - chap 23

Đại tiểu thư và chàng trai lưu manh - chap 22 Rating: 4.5 Diposkan Oleh: Unknown