Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013

Đại tiểu thư và chàng trai lưu manh - chap 20

- Ê!!! Anh chơi ăn gian???
- Hồi nào???? Thách cô đuổi kịp tôi đó…. – Quân quay lại lè lưỡi
- Anh… anh đứng lại cho tôi…..




- H..ắ…t….t… x…ì.. – Lâm lò dò bước lên người run như cầy sấy sau 1h đồng hồ ngâm nước
- Coi như cô… gặp may… mới thắng nổi t…ô…ô…i…. hắt….ắt…. xiiì… – Quân cũng rét run
- Xí… ối chết… – Lâm thò tay vào túi quần định lấy điện thoại gọi người đến đón. Hỡi ôi!!!! Em nó đã no nước từ lâu… tắt ngủm….. Tính sao giờ???? Vừa ướt, vừa đói, vừa lạnh nữa chứ…

- Về nhà tôi rồi tính…. – Quân đề nghị
Đến nước này cô chỉ biết gật đầu chứ sao nữa…. Cô ngoan ngoãn leo lên xe Quân không dám ho he…. Còn nói được gì nữa chứ….
Gió về đêm mang theo cái hơi lạnh chết người trong khi cô chỉ phong phanh chiếc áo phông ngắn tay…. Cô co ro. Quân cũng không hơn. Cũng bị ướt mà còn ngồi trước chắn gió cho cô nữa, hỏi sao không lạnh??
Cơn buồn ngủ bất ngờ kéo đến khiến Lâm không kịp phòng ngự. Cô nhắm mắt… dần dần,,, gục đầu vào lưng Quân. Lưng anh ấm qá… khiến cô cứ muốn rúc đầu vào đó mà ngủ
Đang lái xe, Quân chợt cảm nhận được cái gì đó nhồn nhột cọ miết vào lưng anh..
- Ê khỉ!!! Cô sao đấy….
Không có tiếng trả lời. Anh quay lại. Cô đã gật gù từ lâu. Anh mỉm cười. chắc cô mệt quá…
Chầm chậm… anh cố đạp xe thật êm… cố tránh mọi ổ gà… hình như … anh có cảm giác…. Cả thế giới đang ở sau anh vậy… ( 2 ông bà này cũng có giây phút lãng mạn vậy ta???? Ngạc nhiên nha…..)
Đến trước cửa nhà Quân, anh chần chừ. Anh nên gọi cô dậy hay bế cô vào đây ???? – cô đang ngủ rất say…. Chợt nhận ra mối quan hệ của 2 người chưa đủ thân thiết để anh làm được việc đó… anh dịu dàng gọi:
- Thiết Lâm…. Đến nhà tôi rồi…- đây là lần đầu tiên Quân gọi tên cô
.
Lâm ngơ ngác :” đến rồi hả??”

Nhìn cô lúc này chẳng khác gì thiên thần mới nhủ dậy. Hai má phúng phính, hồng lên vì lanh…. Đôi môi ươn ướt… cô bước theo anh… thật nhẹ nhàng
- Cô thay đồ đi!!! Kẻo cảm lạnh
- Đồ đâu thay????
- ờ ha…. !!! – Quân bóp trán… – hay cô lấy đồ của dì Ngân tôi nhớ???
- Dì anh bao nhiêu tuổi??? – Lâm hỏi lại
- 55
- Thôi khỏi…. – Lâm xua tay… – Lấy đại cho tôi bộ đồ của anh đi… cái nào size lớn tí
- Ừ… – Quân cười vì cái sự ngố của mình. Cô là đại tiểu thư sao chịu mặc đồ bà dì 55 tuổi của anh chứ. Vậy mà cũng hỏi nữa. anh vội chạy lên lấy đồ cho cô….
- Tắm đi…. Tôi đi nấu mì….

10 phút sau, Lâm bước ra….
Một lần nữa, Lâm lại làm anh đứng hình
..
..
..
..
Cô quyến rũ quá. Mái tóc ướt nhẹp, xù lên 1 cách vô thức, đôi khi nước còn chạy ròng ròng nữa. Bộ quần áo anh đưa cho cô… không quá đẹp nhưng vẫn hút mắt Quân… anh nhìn cô mãi… cho đến khi cô run lên :” lạnh quá” thì anh mới trở về trạng thái bình thường….quay qua bảo Lâm: “ cô sấy tóc cho khô rồi xuống ăn mì…”

Hình như bất cứ thứ gì thuộc tầng lớp của anh cô đều không biết. Xe đạp không giờ đến mì tôm cũng thế….

Đại tiểu thư và chàng trai lưu manh - chap 21

Đại tiểu thư và chàng trai lưu manh - chap 20 Rating: 4.5 Diposkan Oleh: Unknown